Khác biệt rõ rệt giữa một đứa trẻ tự ngủ và đứa trẻ cần dỗ dành mới ngủ được, không chỉ là IQ mà còn nhiều yếu tố khác
Nuôi một em bé có khả năng tự ngủ từ nhỏ, bố mẹ sẽ nhàn hơn rất nhiều. Không những thế, giấc ngủ còn ảnh hưởng đến nhiều vấn đề khác trong quá trình lớn lên của một đứa trẻ.
Người mẹ Trung Quốc họ Lôi dạo gần đây thường đi làm với đôi mắt thâm quầng thấy rõ. Đồng nghiệp tưởng cô thức khuya xem phim nhưng hỏi ra mới biết nguyên nhân là do cô thường xuyên phải dỗ con ngủ. Cô Lôi cho biết cô có 2 bé sinh gần nhau, 1 trai, 1 gái nhưng cậu con trai ngủ không ngoan như cô chị.
Trong khi cô con gái lớn ngoan ngoãn, biết điều cứ tối tối đến giờ đi ngủ là lên giường, không cần ai dỗ dành, ru ngủ cũng có thể tự ngủ ngon thì cậu con trai lại trái ngược hoàn toàn. Cậu bé nghịch ngợm từ nhỏ, đêm nào cũng lục xục thức giấc, tối thì chơi đến khuya vẫn chưa ngủ, ngày nào mẹ cũng phải dỗ dành cả tiếng mới chìm vào giấc ngủ.
3 điểm khác biệt giữa 1 đứa trẻ ngủ ngoan và đứa trẻ ngủ kém
Người mẹ nào cũng mong con mình ngoan ngoãn như thiên thần, có thể tự ngủ mà không cần bế ẵm, hát ru, rung lắc… song không phải em bé nào cũng được như thế. Hai con của cô Lôi là ví dụ điển hình. Cô cho biết con gái lớn có nếp ngủ ngoan từ bé, còn cậu con trai dù mẹ giở đủ chiêu ru ngủ thì nếp ngủ vẫn đứt quãng, lớn rồi mà đêm vẫn dậy mấy lần, rất khó vào giấc mỗi khi lên giường đi ngủ.
Có những đứa trẻ 2 – 3 tuổi vẫn thường xuyên thức giấc trong đêm (Ảnh minh họa).
Nếp ngủ của trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ không chỉ tác động trực tiếp tới sự vất vả của người mẹ mà theo các chuyên gia tâm lý, một em bé ngủ ngoan và một em bé ngủ kém có sự khác biệt đáng kể về nhiều yếu tố khi lớn lên:
1. Khác biệt về chỉ số IQ và chiều cao
Đứa trẻ thường xuyên cần bố mẹ dỗ dành khi đi ngủ có thể do đã phụ thuộc vào bố mẹ quá nhiều, càng lớn càng dễ gặp phải các vấn đề liên quan đến giấc ngủ như: ngủ muộn, khó đi vào giấc ngủ. Hiện tượng này kéo dài chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ. Đứa trẻ đó cũng không thể ngủ sâu giấc, ảnh hưởng đến quá trình tiết ra hormone tăng trưởng trong khi ngủ, không tốt cho sự phát triển chiều cao và trí não của trẻ.
Trái lại, một đứa trẻ có nếp ngủ đều đặn, khả năng tự ngủ từ bé, chúng có thể tiếp tục duy trì thói quen tốt này khi lớn lên. Chất lượng giấc ngủ của những đứa trẻ này cũng tốt hơn, bộ não và cơ thể được thư giãn, nghỉ ngơi hoàn toàn trong khi ngủ, nhờ đó cơ thể phát triển tốt hơn, trí thông minh cũng được kích thích tối đa.
Một số nghiên cứu đã chỉ ra những đứa trẻ có giấc ngủ không đều đặn, hay đi ngủ muộn cũng có khả năng phản ứng và nhận thức kém hơn các trẻ có chất lượng giấc ngủ tốt. Cụ thể, theo nghiên cứu về ảnh hưởng của giấc ngủ đối với trí nhớ từ Đại học Y Harvard (Mỹ), kết quả cho thấy trí nhớ của những đứa trẻ đi ngủ muộn kém hơn rất nhiều so với những đứa đi ngủ sớm. Hệ thống thần kinh trong vỏ não quyết định chất lượng trí nhớ. Trẻ ngủ muộn trong thời gian dài sẽ chậm phát triển trí não hơn, hoạt động của hệ thần kinh kém dần, dẫn tới khả năng đọc thông tin và trí nhớ không tốt.
2. Tác động đến sự tự lập
Những đứa trẻ thường xuyên phải bố mẹ ru ngủ từ bé khi lớn lên, khả năng tự lập sẽ kém hơn, thiếu kĩ năng quản lý thời gian, chúng luôn cần bố mẹ sắp xếp, đốc thúc mọi việc. Dần dần, chúng hình thành tâm lý ỷ lại vào cha mẹ, sống dựa dẫm người khác.
Trong khi đó, các bé có thể tự ngủ từ sớm có khả năng tự biết điều chỉnh hành vi, ý thức cao vè thời gian, phát triển tính tự lập và khả năng thích ứng với môi trường mạnh mẽ.
3. Khác biệt về tính cách
Những em bé biết tự ngủ từ sớm có xu hướng trở thành những đứa trẻ ngoan ngoãn hơn, không cần sự kỉ luật quá mức của cha mẹ. Ngược lại, những bé cần cha mẹ dỗ dành khi ngủ trong thời gian dài thường có tích cách nóng nảy, hay gây ra nhiều rắc rối khi lớn lên.
Sự kiên nhẫn của cha mẹ khi rèn con tự ngủ những ngày đầu là một trong những yếu tố quyết định thành công của việc luyện ngủ cho bé (Ảnh minh họa).
Muốn giúp bé tự ngủ từ sớm, cha mẹ lưu ý 2 việc sau:
Duy trì giấc ngủ đều đặn, đi ngủ sớm là yếu tố quan trọng quyết định sức khỏe thể chất và tinh thần của trẻ. Trẻ sơ sinh chưa thể ngủ ngoan suốt đêm nhưng cha mẹ cần quan tâm điều chỉnh và hình thành nếp ngủ ngoan cho trẻ càng sớm càng tốt.
Cụ thể là bố mẹ nên giúp bé tự ngủ và ngủ trọn giấc từ khoảng 3 – 4 tháng tuổi để tạo tiền đề cho trẻ phát triển tối ưu về mọi mặt.
1. Tạo môi trường ngủ thoải mái cho trẻ
Môi trường ngủ cho trẻ phải yên tĩnh, có nhiệt độ phù hợp, ánh sáng dịu nhẹ, những yếu tố này sẽ giúp bé đi vào giấc ngủ dễ dàng. Trẻ nhỏ cần ngủ càng nhiều càng tốt nên cha mẹ cần nhớ cho bé đi ngủ sớm và duy trì thời gian ngủ cố định mỗi ngày để hình thành thói quen. Tránh cho trẻ chơi game, xem điện thoại, tivi hay vận động mạnh sát giờ ngủ sẽ khiến trí não bé bị kích thích, khó đi vào giấc ngủ.
2. Kiên trì
Giai đoạn đầu rèn con ngủ tự lập, bé có thể khóc dữ dội. Lúc này, nhiều người xót con dễ dàng bỏ cuộc hoặc thỏa hiệp ngay, bế con lên lập tức. Một khi đã bắt tay vào rèn con ngủ nề nếp, cha mẹ cần có sự quyết tâm và kiên trì cao, không nên bỏ cuộc giữa chừng. Trẻ nhỏ rất nhanh quen nên chỉ cần vượt qua được cảm xúc lo lắng những ngày đầu, bé sẽ dễ dàng quen với việc tự ngủ mà không cần bố mẹ ôm ấp, vỗ về.
Xem thêm: “Mẹ ơi đau đầu quá, con ngủ một lát rồi học tiếp”, bé gái không bao giờ dậy nữa sau khi thiếp đi
Cha mẹ nào cũng mong muốn con giỏi giang, có một tương lai tươi sáng. Để đảm bảo điều này, com phải chăm chỉ học hành và nỗ lực đạt kết quả cao. Tuy nhiên, khi việc học trở thành nghĩa vụ, trách nhiệm thì cả phụ huynh lẫn con cái đều bị phụ thuộc, thậm chí xảy ra những sự việc đau lòng, chẳng hạn như câu chuyện bé gái 11 tuổi gục xuống bàn học mới đây.
Bác sĩ nhi Chen Murong (Đài Loan) kể lại trong chương trình “Câu chuyện thầy thuốc” một trường hợp mới đây anh vừa tiếp nhận. Vào đêm cuối tháng 2, sau khi hết giờ trực, anh chuẩn bị rời ca thì thấy xe cấp cứu chạy thẳng vào cổng bệnh viện. Tín hiệu của tài xế cho thấy đây là một trường hợp vô cùng khẩn cấp. Bác sĩ Chen vội vã đến tiếp nhận người bệnh.
Một cặp vợ chồng đưa con gái 11 tuổi đến và nói với Chen Murong rằng cô bé bị đau đầu lúc 10 giờ tối hôm đó. Vì con gái thường có triệu chứng đau nửa đầu nên bố mẹ không nghĩ nhiều về điều đó, chỉ bảo rằng học bài cho xong rồi đi ngủ.
Sau đó, cô bé ngoan ngoãn nói rằng sẽ làm xong bài tập rồi mới đi ngủ. Bất ngờ, bố của cô bé thức dậy lúc 2 giờ sáng, thấy đèn trong phòng con gái sáng, vào phòng thì thấy con gái gục xuống bàn học, không còn hơi thở và nhịp tim. Ông hoảng sợ nên lập tức hực hiện hô hấp nhân tạo và gọi cấp cứu.
Nhìn sơ qua hiện trạng cô bé, bác sĩ Chen Murong biết rằng mọi thứ đã quá trễ. Bé gái đã lạnh, nhưng trước đôi mắt cầu xin của bậc cha mẹ, anh đành sơ cứu theo đúng thủ tục. Do cô bé đã tử vong nên việc sơ cứu trên xe cấp cứu cũng không có tác dụng, được xác nhận đã chết qua đời trước khi đến bệnh viện. Tuy nhiên bố mẹ bé gái quyết định làm thủ tục xuất viện và đưa con gái đến bệnh viện khác để tiếp tục cấp cứu.
“Tôi đã phải dùng hết lời lẽ để khuyên giải và thuyết phục họ. Thật sự cô bé đã qua đời vài tiếng trước khi đến bệnh viện, cho dù có đi đến bệnh viện khác thì cũng tốn thời gian, tiền bạc. Họ thật sự không tin, hay không muốn tin, tôi cũng chẳng biết nữa. Đột nhiên người mẹ gục xuống đấm ngực vào bảo: Lỗi tại tôi, tất cả là tại tôi”
Qua những lời tiếng được tiếng mất, bác sĩ Chen hình dung câu chuyện của gia đình họ, rất bình thường như bao gia đình khác. Họ chỉ có 1 cô con gái và đều mong mỏi đứa trẻ sẽ học hành nên người. Cô bé không chỉ học ở trường mà sau giờ tan học còn đến các lớp nâng cao. Đến 9 giờ tối mới về nhà, học bài đến khuya. Hôm đó con gái xin phép mẹ 10 giờ đêm đi ngủ vì đã quá mệt và đau đầu, nhưng người mẹ cho rằng con chưa làm bài xong thì ngày mai cô kiểm tra sẽ bị trừ điểm, do đó bảo con ráng làm xong sớm thì đi nằm sớm. Cô nhóc bảo “Mẹ ơi con đau đầu quá, con chợp mắt một chút rồi học tiếp nha mẹ”. Không ngờ khi phát hiện thì con đã nằm gục trên bàn.
Theo kết luận của bác sĩ: Nguyên nhân dẫn đến cái chết là đột t.ử do tình trạng căng thẳng tinh thần kéo dài, dẫn đến tâm lý mệt mỏi. Người mẹ không ngừng tự trách bản thân mình: “Nếu tôi không yêu cầu con bé làm bài tập về nhà đến khuya muộn, con gái sẽ không bỏ chúng tôi mà đi”
Họ cũng chỉ có 1 đứa con duy nhất, giờ đây chỉ là nỗi ân hận khôn xiết. Bác sĩ Chen phải động viên bố mẹ người đã khuất bớt đau thương để lo hậu sự cho con. Vài ngày sau, người mẹ đến bệnh viện xin gặp riêng bác sĩ để nói lời cảm ơn. Cô cho biết trong lúc dọn dẹp đồ của con gái đã bắt gặp những dòng chữ nắn nót trong cuốn sổ nhật ký. Có lẽ là những dòng viết vội khi nghỉ ngơi, bởi thời gian con đi học chính khóa, đi học thêm rất nhiều. Cô bé ước mình được đi công viên chơi cùng bố mẹ, ước được 1 ngày không phải cầm đến sách vở, nhưng cô bé cũng tự an ủi trong nhật ký rằng, nếu không học hành chăm chỉ thì mẹ sẽ rất buồn.
Chia sẻ câu chuyện bé gái 11 tuổi gục xuống bàn vì học quá nhiều, bác sĩ Chen lưu ý các bậc phụ huynh nên cân bằng giữa việc chơi và học của trẻ. Áp lực và kì vọng trong cuộc sống là không thể không có, nhưng hãy cho cho một tuổi thơ đúng nghĩa, thay vì gò mình hàng giờ làm bài tập.
Nguồn: https://www.webtretho.com/f/day-con-lon-khon/me-oi-dau-dau-qua-con-ngu-mot-lat-roi-hoc-tiep-be-gai-khong-bao-gio-day-nua-sau-khi-thiep-di
Nguồn: http://thoidaiplus.suckhoedoisong.vn/khac-biet-lon-giua-mot-dua-tre-can-duoc-ru-ngu-va-tu-ngu-khong-chi-la-chuyen-tu-lap-d267281.html